Có những nỗi buồn mang tên thực tập sinh. Vụ chìm phà Sewol, và gần đây là kiểm soát không lưu tại sân bay Đà Nẵng….Các bạn thực tập sinh phải cẩn thận hết sức, và những người hướng dẫn cũng vậy. Nhưng nếu không cho họ làm, thì lấy đâu ra kinh nghiệm. Nhưng cũng sẽ là thảm hoạ nếu để các bạn ấy tự làm. Sáng nay, trên TnBS
Dặn dò sắp nhỏ
Gửi X, và Y, hai nhân viên thực tập mới của anh.
Hai đứa vào làm, cố gắng theo kịp tốc độ của đồng nghiệp nhé. Đừng để mình thụ động ngồi im, ai sai gì làm nấy, kiểu Mr Thiên Lôi. Mình đã là nhân viên của hãng rồi, nên cứ tự tin. Vào làm, lúc khởi động máy tính, mất hết mấy phút, mình tranh thủ vệ sinh chỗ làm, sắp xếp bàn ghế, các giấy tờ trên bàn sao cho sạch sẽ thơm tho. Rồi bắt tay vào việc, ghi ra to-do-list, các việc làm hôm nay của mình. Sau đó thì thực hiện tuần tự. Vào hộp mail xem có ai gửi thư, nếu gấp thì trả lời họ ngay, tuỳ cơ mà ứng biến, mình phải xác định việc gì gấp việc gì không. Ví dụ mail rủ cuối tuần đi chơi thì không gấp bằng mail phải gửi hoá đơn cho họ giao hàng sáng nay….Các email hay điện thoại cho khách, nếu khách vẫn chưa trả lời thì nhắc nhở lại, quan hệ công việc và công việc, ngại gì.
Có thời gian thì sắp xếp giấy tờ vô folder, lưu trữ. Loại bỏ các giấy tờ không dùng nữa, còn 1 mặt thì đưa vào giấy nháp. Rảnh nữa thì hỏi đồng nghiệp có ai có việc gì không mình giúp. Hoặc có ai nhờ thì dạ thưa ngay, ghi vào sổ, rảnh sẽ làm cho họ, đừng từ chối trừ khi mình bận quá. Đi sớm 1 chút, về trễ 1 chút, có sao. Mình chỉ có 1 tuổi trẻ để nhiệt tình thôi….
Rảnh nữa thì báo cáo anh, xin việc, anh sẽ giao việc cho làm. Đừng ngồi thở dài, thẫn thờ nhìn vào màn hình và đầu óc empty. Phải luôn chân luôn tay, vừa đi vừa chạy, miệng tươi cười, gương mặt sáng bừng nét thông minh lanh lợi. Ai gặp cũng yêu, ai làm việc cùng với mình cũng thích.
Dặn dò vậy nhé, anh đi Mỹ đây, 2 đứa ở nhà làm cho tốt
Hãng trưởng
Tèo