Viết cho những hoang mang

Viết cho những hoang mang

1. Những con sao biển

Có một bạn trẻ nói dượng Tony ơi, dượng có nhiều trải nghiệm con nghĩ là chỉ phải va vấp mới có được. Những bài học đó sẽ giúp con giỏi hơn, tự tin hơn trong công việc và cuộc sống.

Tony mới nói vậy bạn bè con có bao nhiêu người đọc Tony Buổi Sáng?

“Dạ chắc mình con. Con đọc chứ không share (chia sẻ). Ai tình cờ đọc được thì biết thôi chứ share ra, lỡ tụi cùng lớp con nó đọc được, nó giỏi hơn con thì sao. Đi xin việc, nó đỗ con trượt thì sao? Chưa kể nó theo dượng, nó ham học hỏi và có khi xin được học bổng, nó xin được tức một cơ hội của mình đã bị mất. Bố mẹ con dạy mình phải khôn ngoan, những gì thuộc về quyền lợi, bí quyết nếu có được thì nên chỉ giữ lại cho mình chứ không nên cho người khác biết”.

Dượng bèn kể cho bạn nghe một câu chuyện. Cứ mỗi chiều trên bãi biển nọ, người ta thấy một ông lão lang thang nhặt những con sao biển bị mắc cạn ném xuống biển. Ông làm việc này một cách cần mẫn. Nếu không, ngày mai khi nắng lên, chúng sẽ bị chết khô. Có người bảo việc làm của ông chỉ vô ích, vì mỗi ngày có hàng vạn con sao biển bị sóng đánh lên bờ, mà ông thì chỉ có hai tay hai chân và 24 giờ thôi, thì cả đời ông cũng không sao cứu hết chúng được. Ông lão mới trả lời, cả cuộc đời tôi không thể nào cứu hết những con sao biển, nhưng đối với từng con sao biển được tôi cứu giúp, nó lại có một cuộc đời.

Bạn hãy nhớ câu chuyện của dượng Tony nói. Và đừng để ai chết khô trên bãi cát của sự vô tình.

Hãy chia sẻ với nhau thật nhiều. Bạn cứ nghĩ là mình cho đi, mình sẽ bị thiệt thòi, đó là nếp nghĩ xưa cũ, không văn minh. Thực tế là ngược lại, bạn sẽ có được nhiều hơn. Trong cuộc đời của bạn, bạn sẽ gặp nhiều con sao biển bị mắc cạn, hãy giúp họ về với đại dương. Có khi chỉ một cuốn sách truyền cảm hứng, hay một câu nói nào đó, họ lại có một cuộc đời.