Bệnh “Ham Hiểu Biết”

Hôm bữa một bạn gửi mail cho ad nói mình đang sinh hoạt trong clb doanh nhân của một tỉnh nọ, có bữa cả chục người gặp nhau ngoài ăn uống chỉ toàn thảo luận Tony Buổi Sáng là ai, xấu hay đẹp, có người nói là phụ nữ, có người nói là ông già, có người nói là một nhóm người….bàn tán đến hết giờ, không bàn chuyện làm ăn gì cả. Trong khi việc biết rõ về nhân thân như vậy chẳng để làm gì, thay vì nghe giọng hát thì đi vào đời tư ca sĩ khai thác từng chi tiết vợ chồng con cái xe cộ…
Nếu người ta muốn mình biết thông tin gì, cứ yên tâm là người ta sẽ nói rõ. Còn bằng không thì mình cũng hay tôn trọng, đừng HAM HIỂU BIẾT mấy cái nhảm nhí này, tính tò mò này sẽ khiến mình thành người nhiều chuyện.
Lớp cũ của ad có một bạn tên H, cả lớp đặt là “H hỏi”. Vì cái gì cũng hỏi, bạn tới từng nhà coi gia cảnh có đúng như khai báo không, ai làm gì lấy ai bỏ ai…bạn đều nắm trong lòng bàn tay. Cứ lâu lâu, bạn lại chat facebook với ad là sao không có thông tin gì mới, mày vẫn cặp với cái Lan ấy nhỉ, lương hôm trước 7 triệu bữa nay được bao nhiêu rồi, bà sếp mày còn đi chiếc Camry không,…
Phải công nhận là bạn cũng có trí nhớ xuất sắc. Thông tin 1 bạn nào đó lỡ khai ra, Hữu sẽ ghi nhớ và triển khai với bạn khác, thỉnh thoảng có thông tin còn thiếu, bạn sẽ tự điền vô cho nó thành câu chuyện trơn tru.
Thế mới biết, thói tiểu nông tò mò này không dễ dứt bỏ ngày một ngày hai, dù H đã học lên thạc sĩ và chuẩn bị làm nghiên cứu sinh.
Bạn có còn bệnh này không?
H là Hữu đó, ad bị bênh giấu đầu lòi đuôi.